Đau Để Trưởng Thành (tác giả: Hoàng Hằng)




Khi còn thơ bé, chúng ta mong muốn có thể nhanh chóng trưởng thành, dang rộng đôi cánh ước mơ trên khoảng trời tự do ấy. Thế nhưng, khi chúng ta trưởng thành rồi, chợt cảm thấy bầu trời không còn màu xanh và đôi cánh cũng không còn đủ mạnh mẽ nữa. Ta buộc phải lựa chọn giữa hai con đường: một là níu kéo thời gian, một mình sống trong bình an ảo, hai là đối mặt với tất cả, đối mặt với cô đơn, đối mặt với khổ đau, đối mặt với thực tại khách quan mà không bao giờ ta biết trước được điểm kết thúc. Đó chính là cách con người ta trưởng thành.


Thuở nhỏ, ta thường hay nhìn cuộc đời bằng ánh mắt trong sáng, thấy người ta đóng đinh thì là đóng đinh, không thích thì có thể nhổ, bây giờ cảm nhận được đinh có thể nhổ nhưng vết sâu vẫn còn. Lúc bé, thấy cuộc sống thật đơn giản, lớn lên mới biết cuộc sống phức tạp đến chừng nào. Nhìn thấy thế giới đầy mưu tính và hỗn loạn ngoài kia, ánh mắt trong sáng khi xưa lại phút chốc bị che phủ. Thế mới nói rằng: "Càng trưởng thành càng cô đơn, càng khôn lớn càng cảm thấy bất an”. Nhưng là con người, ai mà chẳng phải khác xưa. Chúng ta phải tiếp tục bước để che chở cho những người quan trọng.


Trưởng thành là phải biết chấp nhận. Chấp nhận ở đây không phải là sự mê muội, bị ràng buộc hay bị điều khiển bởi kẻ khác, chấp nhận chính là đối mặt với thực tế, với mọi tình huống bất ngờ xảy đến mà đôi khi ta không mong muốn xảy ra. Mỗi chúng ta phải học cách quen dần với điều này.


Khi ai đó nói xấu bạn, dù bạn có tranh luận thì cũng không rửa sạch được ác ý của họ dành cho bạn. Hãy chấp nhận vì điều đó chứng tỏ mình hơn họ, mình có những thứ mà họ không có, hãy sống làm sao để không ai tin vào lời nói đó. 
Khi ai đó có lỗi với bạn, hãy bớt chỉ trích và bạn có thể tránh được những cảm giác tiêu cực cho cuộc đời mình.
Khi bạn không thể nói ra một điều gì, nếu cất được hãy cứ cất ở trong lòng để không làm ai đó bị tổn thương.


Có những lúc, rất khát vọng muốn tìm một người trò chuyện nhưng lại có một số chuyện căn bản không thể dùng lời nói biểu đạt cho người khác hiểu được, lại không cần thiết đối với họ. Cho dù có tâm sự thì cũng chỉ đem đến phiền phức và làm họ cảm thấy rối bời thêm mà thôi. Cho nên bạn cần học cách trưởng thành, đem hết những ký ức của bản thân chôn vào trong trái tim, sau đó trở thành một người dù gặp sóng gió cũng không hoảng sợ.


Khi ai đó bỏ rơi bạn, đừng đau khổ vì khi đó bạn chỉ mất một người không yêu bạn.


Thậm chí khi cả thế giới quay lưng với bạn cũng đừng vội quay lưng lại với mình. Hãy kiên nhẫn chờ đợi rồi mọi thứ sẽ thay đổi. Bởi, tất cả tình huống xấu nhất rồi cũng sẽ kết thúc ở một thời điểm nhất định. 


Mọi bài học cuộc sống đều xuất phát từ thử thách và sai lầm. Và mọi thứ không diễn biến theo cách mà bạn mong muốn. Điều tốt nhất mà bạn có thể làm là cố gắng tìm hiểu tại sao chúng lại như vậy và rút ra bài học kinh nghiệm từ đó. 


"Mỗi trái tim đều giấu trong mình nỗi cô đơn. Sẽ không có cô đơn nào là mãi mãi khi bạn đã vượt qua mọi đau đớn để trưởng thành."





Mới hơn Cũ hơn

Biểu mẫu liên hệ