Có một triết lý nói rằng: “Không gì là mãi mãi”. Điều đó có nghĩa là bất kể thứ gì tồn tại trên đời này đều luôn luôn thay đổi theo không gian và thời gian. Từ con người cho đến muôn loài vật như Mặt Trăng, Mặt Trời, trái đất, sao Hỏa, núi rừng, hoa lá, cỏ cây đều phải theo một định luật chung muôn đời của vũ trụ là phải thay đổi. Hiểu được triết lý ấy, con người sẽ giữ được bình tĩnh trước hoàn cảnh thay đổi bất ngờ, biết đứng lên từ vấp ngã để rồi làm lại từ đầu.
"Ai sinh ra mà sống hoài không chết
Ai chiến thắng mà không hề chiến bại
Ai nên khôn mà chẳng dại một lần"
Thế gian này không có gì là mất hẳn dù là hạt bụi, hạt cát, chúng chỉ thay đổi về hình dạng mà thôi. Cuộc đời của con người cũng vậy, nó được ví như con thuyền giữa biển cả... có lúc bình yên, lúc sóng gió, bão táp ập đến bất ngờ, không báo trước. Rất nhiều người sợ phải ra biển lớn, sợ phải đối mặt với khó khăn. Nhưng thất bại không đồng nghĩa với dấu chấm hết, nó là bước ngoặt để ta tìm đến một chiều hướng mới, một cơ hội mới để thành công. Đừng từ bỏ khi còn có thể cố gắng, nếu thành công là dễ dàng thì chúng ta đã không khao khát nó. Đôi khi bạn nghĩ rằng mình đã bước vào đường cùng và không có lối thoát, đừng vội dừng chân hay ôm đau khổ một mình. Hãy thay đổi góc độ để suy nghĩ, biết đâu bạn sẽ tìm ra một hướng khác. Nếu bước tiến là vong, bước lùi là tử, tại sao chúng ta không bước sang bên cạnh.
Bạn có biết trong triết học, sơ đồ nói lên khuynh hướng của quá trình phát triển là như thế nào không? Nó chỉ đơn giản giống như hình của một chiếc lò xo theo chiều hướng mũi tên đi lên. Phát triển không phải là con đường thẳng tắp mà là cả một quá trình quanh co, phức tạp, thậm chí có cả bước lùi tạm thời. Để có một sự phát triển trong hiện thực cần có quá trình tích lũy về lượng, một sự chuẩn bị cho những bước nhảy vọt nhằm thay đổi về chất qua những lần phủ định. Mặt khác, cần biết phát hiện ra mâu thuẫn và tổ chức để các mâu thuẫn đó được giải quyết. Thực tiễn gắn liền với quy luật này, cuộc đời của mỗi con người cũng có những bước thụt lùi, nhưng đó chỉ là bước lùi tạm thời trong quá trình đi đến một cái đích mới. Mỗi khoảnh khắc đều mang lại cho bạn một khởi đầu và một kết thúc mới. Hoặc chịu đau đớn để tái sinh, hoặc vấp ngã và nằm lại một chỗ để kẻ khác dẫm lên và than rằng "cuộc đời này thật bất công". Nhưng thế giới này vốn dĩ đã rất công bằng, bạn muốn những thứ tốt nhất hãy chấp nhận trải qua những thứ đau khổ nhất.
Chúng ta sẽ không sống trong bình an ảo, sẽ có cái nhìn đa chiều, sẽ "vươn vai để sống". Bởi “bùn dưới chân nhưng nắng ở trên đầu”.
Tác giả: Hoàng Hằng (Thành viên NHB-Blue Team)