Lựa Chọn

  
   Tôi có một cô bạn thân, chúng tôi đã từng rất thân nhau, đi đâu cũng có nhau, những năm tháng thanh xuân đã từng hẹn với nhau rằng sẽ cứ như vậy mãi đến lúc già nhé. Nhưng không, cuối cùng cô ấy vì theo đuổi ngôi trường bản thân mơ ước nên đã một mình ra Bắc học, còn tôi vào Nam. Nhưng như thế không có nghĩa rằng tình bạn của chúng tôi xa cách, chúng tôi chỉ xa nhau về địa lí, nhưng trong suy nghĩ của cả hai rằng chúng tôi vẫn luôn gần bên nhau.
Giữa bạn bè và sự nghiệp, cô ấy chọn sự nghiệp. Tôi cho rằng lựa chọn của cô là chính xác. Bạn bè đúng là rất quan trọng, nhưng sự nghiệp càng quan trọng hơn. Nếu thực sự tình bạn của chúng tôi là chân thành thì dù đi đâu chúng tôi vẫn luôn giành một khoảng trống trong tim cho nhau, sẽ luôn vì nhau mà ủng hộ, mà thông cảm và hiểu cho đối phương, chỉ mong mỗi lúc gặp lại nhau thì có hàng trăm điều để hàn huyên không hết, cứ như  chúng tôi vẫn mãi ở bên cạnh nhau như ngày nào.

   Dì tôi là một người rất năng động, tài giỏi, có năng lực làm việc, nhưng sau khi dì có gia đình riêng, có thêm cậu con trai nhỏ thì dì đã quyết định nghỉ làm việc tại công ty để lui về chăm sóc gia đình, có khi rảnh rỗi sẽ nhận thêm sách về dịch, cùng những cô bạn thân đi cà phê, kể cho nhau nghe về ngôi nhà nhỏ của mỗi người. Tôi hỏi: “Dì có hối hận vì đã lựa chọn như thế không?”. Dì xoay đầu nhìn đứa con nhỏ đang chập chững bước đi, mỉm cười: “Chưa từng”. Trong mắt dì, tôi nhìn được sự hạnh phúc vô tận. Đối với dì, hạnh phúc gia đình mới là quan trọng nhất, và người biết trân trọng mới là người hạnh phúc nhất. Mỗi ngày trôi đi dì vẫn luôn vun vén cho tổ ấm nhỏ của mình thêm ấm cúng, chỉ là một bữa cơm đơn giản sau một ngày dượng tôi làm về mệt mỏi, hay từng bộ quần áo đều được là thẳng tắp, hoặc tập từng chữ đơn giản cho em bé bi bô đọc theo,… Cuộc sống cứ như vậy mà bình dị trôi qua từng ngày.

   Lại nói đến một người bạn khác của tôi, cô ấy yêu một chàng trai nhưng chưa từng được cậu đáp lại. Vì cậu ấy cô đã hi sinh rất nhiều, cô vì cậu ấy mà phải tập đi giày cao gót đến tróc hết cả chân, vì cậu mà cô quyết thi lại đại học để vào được chung trường với cậu, vì cậu mà cô tập uống bia mặc cho tửu lượng bản thân không được tốt,… Cô làm biết bao nhiêu việc như thế nhưng cậu trai nọ chưa từng liếc nhìn cô lấy một lần, luôn luôn hờ hững trước tình cảm của cô, nhưng càng hờ hững thì cô càng đâm sâu vào. Có lẽ khi yêu con người ta hay có cảm giác mình chỉ cần cố gắng thêm chút nữa là được, nhưng tình yêu vốn lạ lắm, giữ càng chặt thì càng dễ mất đi, huống hồ thứ tình yêu của cô dành cho cậu trai nọ chỉ là đơn phương. Cô vì cậu ấy mà làm rất nhiều, thay đổi rất nhiều, có nhiều khi tôi nhìn thấy cô ấy ngày càng lạ lẫm, không còn như lúc trước nữa. Nhiều khi tôi tự hỏi: “Liệu như thế có đáng không? Vì một người không yêu mình mà hi sinh nhiều như vậy thì cô ấy làm sao có thể hạnh phúc?”. Nhưng dù sao đây cũng là một sự lựa chọn của cô ấy, một sự cố chấp của riêng cô.

   Lựa chọn vốn dĩ là một việc rất khó khăn. Nếu lựa chọn đúng thì sẽ đem lại cho bản thân nhiều lợi ích, còn nếu lựa chọn sai có khi hậu quả sẽ khôn lường. Nhưng vốn dĩ những việc đã đem ra lựa chọn thì phải biết chấp nhận hi sinh, nếu đã chọn thứ này thì bắt buộc phải từ bỏ thứ còn lại. Con người tính vốn tham lam, luôn muốn được lợi nhiều nhất, nhưng làm gì có chuyện mọi thứ đều vẹn toàn. Cái quan trọng sau mỗi quyết định chọn lựa của bản thân chính là trách nhiệm của mỗi người. Ai rồi cũng lớn, ai rồi cũng trưởng thành, cuộc đời của bản thân phải do chính bản thân tự chịu trách nhiệm lấy, nên mỗi ngày chúng ta đều phải luôn học hỏi đều mới để bản thân đối với mỗi điều chúng ta chọn sẽ đều có khả năng giữ lấy, như vậy cuộc sống mỗi người mới dễ dàng hơn.

Tác giả: Lê Hải Duyên (Thành viên NHB-Blue Team
Mới hơn Cũ hơn

Biểu mẫu liên hệ